[ShinxRan] Mang năm tháng bện thành những sợi tơ
  • Tôi định đứng nói chuyện với cô ta, nhưng từ trên cao nhìn xuống chỉ thấy mỗi đỉnh đầu của cô ta nên không thể đoán ý của cô ta được. Bởi vậy tôi mới ngồi xổm xuống cho dễ bề quan sát. Ngồi đối diện mới thấy mùi hương tôi ngửi thấy được là từ hương tóc của cô nàng. Ran Mouri cúi đầu nhìn vào khoảng không, theo góc độ này chắc chỉ nhìn thấy giày da của tôi chứ chẳng thấy nổi một góc gương mặt tôi. Tôi cúi người thật thấp mới thấy được nét mặt của cô nàng, đôi mắt trong trẻo như hồ nước độ cuối thu, không gian trong phòng lạnh lẽo là thế, nhưng sắc tím trong con ngươi nọ còn lạnh lùng hơn cả tuyết bên ngoài. Trong đó không có chút ánh sáng nào, một tia sáng nhỏ nhoi cũng chẳng lọt vào được.
  • Chuyện gì đã xảy ra?
  • Tôi có đọc rất nhiều sách về tâm lý, có vẻ người kia không nói dối tôi về việc cô ta có bệnh tâm lý. Một năm sau chắc là bệnh tăng động, bệnh làm màu, bệnh tiểu thư. Bây giờ quay phát thành bệnh sợ xã hội. Vậy ra một năm trước cô ta là một người thế này sao? Bất ngờ thật đấy, vậy mà tôi không tìm được chút tiếng gió nào của chuyện này. Tôi ngồi xổm một lúc vẫn thấy cô ta không nhìn mình, vậy nếu tôi không nói chuyện thì cô ta cũng im lặng vậy luôn? Mà nói gì mới được? Hỏi thời tiết hôm nay đẹp không hay là cô có hứng thú với giá cổ phiếu hay không?
  • Shinichi Kudou
    Shinichi Kudou
    Cô cần tiền không?
  • Tôi lấy séc ra ký cho cô ta vài con số, rồi đưa đến trước mặt cô ta. Không hổ sự kỳ vọng của tôi, cô ta còn chẳng thèm liếc nhìn một cái. Người ta bảo, không đạt được mục đích đó là vì chưa đủ lợi ích, vậy nên tôi ký hết tập séc, để giấy bên cạnh rồi đẩy về phía cô ta.
  • Shinichi Kudou
    Shinichi Kudou
    Thích bao nhiêu cũng có, muốn viết bao nhiêu thì viết.
  • Ran Mouri cần tiền, cần đến chết đấy. Cô ta tiêu xài hoang phí, vào giới cũng để kiếm tiền. Bắt đầu từ một câu thế này chắc cô ấy sẽ chú ý nhỉ? Hoặc không cũng có thể làm màu tát tôi hoặc trả tôi đống séc này cũng được. Nhưng mà cô ta vẫn không có phản ứng nào. Không thú vị, như tượng đất, con người gì mà được mỗi cái mặt.
  • Shinichi Kudou
    Shinichi Kudou
    Tiền kiếm thế nào mà chẳng được, hát hò nhảy múa để kiếm hay nhận lấy tiền thế này cũng khác gì nhau? Cô chỉ cần đáp ứng tôi một điều kiện, thì toàn bộ số này là của cô.
  • Một người ăn bánh mì mười bảy lần không thiếu kiên nhẫn, nhưng ngồi xổm thế này cũng mỏi chân đấy, cô có đồng ý hay không thì nói một lời. Bây giờ có người đưa tiền tới không cần nhảy múa hát hò vất vả, vậy mà còn không dập đầu cảm ơn đi. Con người bây giờ càng lúc càng khó hiểu.
  • Ran Mouri được mỗi cái mặt, nếu không có tính cách khó ưa của cô ả, sẽ là mẫu người yêu thích của tôi. Tóc dài mềm mại, đôi mắt trong trẻo, cô nàng debut với mẫu ca sĩ mềm mại dịu dàng, ngoan ngoãn đến mức không ai tin được chuyện cô ta có bất cứ tính xấu nào. Cái khuôn hoàn hảo vỡ ra càng đối nghịch càng làm người ta khó chấp nhận, nên hậu quả càng lớn lao. Đây là chuyện bình thường rồi. Cô ta lạnh đến mức má đã hồng cả lên, không biết ngồi trên đất bao lâu rồi. Mong manh yếu đuối thế này ai cũng thương nhỉ.
  • Tôi gạt tóc cô ta ra, tóc chảy trôi trên vai cô ả mềm đến không tưởng. Con gái có tóc mềm thế này? Nhưng điều tôi quan tâm lúc này không phải tóc của cô nàng, mà là cái người này không chú ý đến tôi. Cô không biết bất lịch sự là gì à? Tôi việc gì phải đến đây chịu gió chịu rét rồi còn phải đưa tiền cho kẻ tôi không ưa chứ?
  • Tôi nâng cằm cô ta lên, làn da nọ hồng hào trắng trẻo như bông. Không có bộ lọc, không có phấn phủ mà mềm như da em bé thế này? ??? Khoan đã, đây là lúc quan tâm da cô ta có mềm hay không à? Shinichi Kudou, tỉnh lại. Được, tôi quay lại đúng chủ đề rồi. Ran Mouri cuối cùng cũng chịu nhìn tôi, trong ánh sáng yếu ớt, tôi nhìn thấy gương mặt không tô son của cô ta.
  • Người gì đâu được mỗi cái mặt!
  • Mi cong, má hồng, môi đỏ. Gương mặt không chút tì vết, có vẻ cả đêm không ngủ ngon nên giờ còn hơi mơ màng. Là đàn ông, độc thân, không có bạn gái. Còn mới sáng sớm, nhìn thấy gương mặt này sẽ nghĩ gì.
  • Còn tôi, tôi chỉ nghe thấy cô ta hỏi một câu thế này.
  • Ran Mouri
    Ran Mouri
    Anh muốn ngủ với tôi sao?
  • Shinichi Kudou
    Shinichi Kudou
  • Được lắm Ran Mouri, cô thắng rồi.
14
Chương 4